Phong cách âm nhạc Stevie_Ray_Vaughan

Âm nhạc của Vaughan bắt nguồn từ blues, rockjazz. Ông mang ảnh hưởng bởi những nghệ sĩ như Jimi Hendrix, Albert King, B.B. King, Freddie King, Albert Collins, Johnny "Guitar" Watson, Buddy Guy, Howlin' Wolf, Otis Rush, Guitar Slim, Chuck Berry, và Muddy Waters. Theo chủ hộp đêm Clifford Antone, người mở ra Antone’s năm 1975, Vaughan chơi cùng Albert King tại đây vào tháng 7 băn 1977 và gần như “dọa ông ấy sợ chết khiếp”, nói rằng “Lúc đó là một Albert tuyệt nhất tôi từng thấy cũng như Stevie”.[214] Vaughan cũng bị ảnh hưởng bởi các cầm thủ guitar chơi jazz như Django Reinhardt, Wes Montgomery, Kenny BurrellGeorge Benson.[215] Trong khi Albert King có ảnh hưởng lớn tới Vaughan, Jimi Hendrix lại là cảm hứng vĩ đại nhất. Vaughan nói rằng: “Tôi thích Hendrix vì rất nhiều lý do. Hendrix còn hơn cả một cầm thủ guitar chơi blues–anh ấy chơi cực kỳ tốt bất cứ loại guitar nào mà anh ấy muốn. Thực tế mà nói tôi không chắc rằng anh ấy chơi guitar nữa–anh ấy chơi nhạc thì đúng hơn.”[216]

Vaughan sở hữu phần lớn kỹ năng guitar của Lonnie Mack, người mà Vaughan đánh giá như một người “đi trước thời đại”.[216] Mack nhớ lại lần đầu tiên gặp Vaughan năm 1978: “Chúng tôi lúc đó ở Texas tìm người bán gảy đàn và ra ngoài xem ban nhạc Thunderbirds trình diễn. Jimmie lúc đó nói rằng ‘Cậu phải nghe đứa em trai bé bỏng của tôi. Nó chơi tất cả các ca khúc của cậu’. Cậu ấy chơi ở một nơi khá nhỏ gọi là Rome Inn, chúng tôi tới đó và xem cậu ta diễn. Và như thế, khi tôi bước qua cửa, Vaghan đang chơi ‘Wham’ và tôi nói ‘Dadgum’. Cậu ấy chơi ca khúc rất điêu luyện. Tôi đánh sai ca khúc đó trong một thời gian dài và cần phải về nhà để nghe lại bản thu âm của mình. Lúc đó là năm 1978, tôi chắc chắn như thế.”[217] Vaughan cũng dùng một phần phong cách điêu luyện của Mack–đặc biệt là kĩ năng tremolo picking và vibrato. Ông thừa nhận rằng Mack đã dạy ông “chơi guitar từ con tim”.[218] Quan hệ của Vaughan với một huyền thoại blues Texas, Johnny Winter phức tạp hơn đôi chút. Dù họ chỉ gặp nhau vài lần và thường xuyên chơi cùng các nghệ sĩ khác hay thậm chí song tấu, như ca khúc "Boot Hill" chẳng hạn, Vaughan luôn kiềm chế việc biết ơn Winter dưới mọi hình thức. Trong tự truyện của mình, "Raisin' Cain", Winter nói rằng ông ấy đã mất bình tĩnh sau khi Vaughan trả lời trong một buổi phỏng vấn rằng ông chưa từng gặp hay biết đến Johnny Winter. “Chúng tôi thậm chí còn chơi với nhau một thời gian tại nhà của Tommy Shannon.” Vaughan giải quyết vấn đề này vào năm 1988 nhân dịp Blues Festival tại châu Âu nơi ông và Winter thanh toán, giải thích rằng ông bị trích dẫn sai và nói rằng “Các nghệ sĩ ở Texas đều biết Johnny và học được từ ông một thứ gì đó”.[219] Được hỏi về việc so sách phong cách chơi của nhau trong một cuộc phỏng vấn năm 2010, Winter thừa nhận rằng “Kĩ năng chơi của tôi ít thuần thục hơn, tôi nghĩ vậy.”[220]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Stevie_Ray_Vaughan http://allmusic.com/album/couldnt-stand-the-weathe... http://allmusic.com/album/soul-to-soul-r21045/char... http://allmusic.com/artist/stevie-ray-vaughan-p134... http://www.allmusic.com/album/couldnt-stand-the-we... http://www.allmusic.com/artist/p134359 http://www.amazon.com/Falling-Stars-Crashes-Filled... http://www.artistfacts.com/detail.php?id=379 http://www.billboard.com/archive/charts/1989/hot-m... http://www.billboard.com/artist/280716/stevie-ray-... http://www.cleveland.com/entertainment/index.ssf/2...